Pair of Vintage Old School Fru
truyenonl.wap.sh
Thế giới Truyện giải trí Cho Mobile
ッ Chào Mozilla/5.0 ! (Nhấn vào tên để đặt lại tên mới)
Trang Chủ > Truyện Ngắn > Từ khi em đến

Bài viết: Từ khi em đến

Nhận xét:

TỪ KHI EM ĐẾN

Đây được xem là phần tiếp nối của Story "Lầm" mà mình đã viết trước đó. Thật ra, sự tiếp nối này hoàn toàn ngoài dự kiến vì thực tế mình đã khép lại câu chuyện kia như đã khép lại một chuyện tình buồn của chàng trai. Nhưng cuộc sống vốn là một vòng xoay vô hạn định, và nó cần phải được tiếp diễn để tìm thấy quy luật của cuộc đời...

Anh giật mình tỉnh giấc, nhìn đồng hồ mới biết đã gần 1 giờ khuya. Anh đã ngồi làm việc quên cả giờ giấc, đến độ ngủ luôn trên bàn. Đã 3 năm rồi… 3 năm anh làm việc không mệt mỏi, không đắn đo, không nghĩ ngợi gì cho bản thân, chỉ biết làm và làm, cố vùi mình vào những lo toan bận rộn để không phải có những giờ phút suy tư nào cả.
Mối tình đầu sâu nặng của anh vỗ cánh tung bay về vùng trời xa vợi đã ngần ấy năm, niềm tin yêu và hi vọng trong anh đã tắt, nhưng nỗi đau và xót xa thì vẫn luôn dai dẳng. Anh không màng đến mọi thứ xung quanh, chỉ sống với không gian khép kín của riêng mình, sáng thứ dậy tập thể dục, chạy bộ, ăn sáng uống tách cà phê rồi đi làm, giờ nghỉ giữa buổi ăn trưa rồi chợp mắt một chút xong lại làm việc tiếp, miệt mài đến 5 giờ chiều rồi ghé qua phòng tập Gym đến 6 giờ mới về nhà, tắm rửa, ăn uống, nghỉ ngơi giải trí chút đỉnh bằng cách xem tivi, nghe nhạc và đọc tin tức trên mạng, 8 giờ rưỡi lại vùi đầu vào đống hồ sơ cho đến khi ngủ thiếp đi.
Lịch trình cứ thế, không đổi trong suốt 1095 ngày, dù là ngày lễ tết được nghỉ, anh vẫn giam mình trong phòng riêng, làm hết tất cả những tài liệu còn tồn đọng, thậm chí cho nhiều tháng tiếp theo. Vì thế, chẳng có gì ngạc nhiên khi chỉ trong một thời gian ngắn, từ một chàng lính mới chân ướt chân ráo, không thân thích, quen biết, lo lót, anh vẫn nghiểm nhiên leo lên chiếc ghế trưởng phòng điều hành nhờ làm thành công rất nhiều dự án giúp công ty đi lên.
Tính cách trầm lặng, ít nói, nghiêm nghị, chẳng bao giờ tiếp xúc với đồng nghiệp ngoài vấn đề công việc nên chẳng ai hiểu và biết nhiều về anh. Họ luôn cảm thấy xa cách và nghĩ về anh là một con người lạnh lùng và kiêu ngạo. Và quả thật là anh đã trở nên như thế, anh cố khép cửa trái tim mình, từ một chàng trai nhạy cảm, sâu sắc và tinh tế, anh dần trở nên lạnh nhạt và thờ ơ với mọi thứ xung quanh, dù có nhiều cô gái chủ động ngỏ lời anh cũng không màng đến.
Rồi bỗng một ngày, anh được phân công tuyển nhân viên mới. Cuộc tuyển chọn gắt gao từ hàng trăm hồ sơ, chỉ chọn ra 20 người để phỏng vấn. Qua 19 người, anh lại tiếp tục loại ra 11 vì không có đủ tố chất. Đến người cuối cùng, anh cũng định loại nốt cho xong vì dù sao cũng đã tương đối đủ nhân lực. Một cô gái bước vào, dáng người mảnh dẻ, gọn gàng, mái tóc ngang vai, gương mặt thanh thoát. Không hiểu bằng một cảm giác nào đó, anh lại nhìn cô gái này rồi mường tượng về hình ảnh người yêu cũ của mình, và điều đó càng khiến anh thấy khó chịu.
Nụ cười tươi sáng, giọng nói dịu dàng, cử chỉ mềm mại, hai gương mặt hoàn toàn khác nhau nhưng sao lại có dáng vẻ giống nhau đến thế. Và anh đã mong là có thể loại bỏ cô gái này để không mang cảm giác day dứt ấy nữa nhưng không được, cô nàng rất thông minh, nhạy bén, xử lý những câu hỏi của anh nhanh chóng và đầy thuyết phục. Và hồ sơ của cô được chọn.
Trần Ngọc Tuyết Vân – 22 tuổi, tốt nghiệp trường đại học Ngoại Thương, chuyên ngành quản trị, bảng thành tích học tập suốt 4 năm rất ổn, cùng nhiều bằng cấp văn phòng và ngoại ngữ loại ưu. Anh ngồi xem đi xem lại hồ sơ thông tin của cô gái này, nó giản đơn và bình lặng như chính vẻ ngoài của cô ấy vậy. Bỗng dưng anh lại cảm thấy tò mò về cô, cùng cái cảm giác ray rứt cứ mỗi lần nhìn thấy là lại nhớ ngay đến hình ảnh người yêu cũ.
Trong lòng nghĩ nhiều như thế, nhưng anh vẫn thờ ơ, sống và làm việc như từ trước tới giờ, lạnh lùng và lặng lẽ. Vì là lính mới và được bổ nhiệm trợ giúp cho các hợp đồng với anh, nên hai người rất hay tiếp xúc để bàn bạc công việc. Vân có nhiều sáng tạo, ý kiến khả quan, thường tranh luận nhiều với anh, điều mà các nhân viên cấp dưới khác chưa bao giờ dám làm. Dù anh cũng không phải khó tính, chịu lắng nghe, nhưng cũng không muốn bị người mới được nước lấn tới rồi ra vẻ. Anh vẫn giữ khoảng cách và dù biết ý kiến đó rất hay nhưng cũng không quá tỏ vẻ ủng hộ. Khi không hài lòng chuyện gì, anh dựa người ra phía sau, không nói, mắt nhìn đăm đăm vào cô, dường như hiểu rõ ý sếp, cô ấy ngừng nói rồi xin lỗi và ra ngoài, không giải thích gì thêm nữa…
Dạo này công việc nhiều, có khi anh ở lại công ty cả buổi tối không về nhà, bụng đói nhưng lại không đủ động lực để đi ăn, cứ ráng
...Còn nữa
Xem Tiếp
123>>
Chia sẻ bài viết
BB code :
HTML code :
Nội dung:




- Truyện Từ khi em đến có thể là truyện dài tập, vào đây để đón đọc những bài viết tương tự
Em phải học cách một mình.ntr
Kẹo bạc hà story 25-7.ntr
Ngôn ngữ không lời.ntr
Kẹo bạc hà story 28-2.ntr
Kẹo bạc hà story 23-3.ntr
Lượt xem :
Online: [1/1/317492]
TOP WAP WORLDWIDETOP WAP
sitemap.xmlsitemap.html
CODE By LynTySmilee
Phạm Văn Trí 12a8 Hùng Vương
Style By VNThuVien
Thanks to xTgem